Tôi đã nghĩ rằng tôi đã chết trong một vụ tai nạn, nhưng tôi đột nhiên tái sinh thành một nhân vật phản diện trong một cuốn tiểu thuyết với cái chết đau khổ đã được định sẵn. Là một công chúa giả mạo mang dòng máu giả. Tôi đã quyết định làm bất cứ điều gì cần thiết để có thể sống Tôi không lạm dụng nam chính. Thay vào đó, tôi đã cứu anh ta. Tôi cho anh ấy ăn ngon, mặc đẹp, chữa bệnh cho anh, sau đó dẫn anh trả về cho nữ chính, và buông tha anh. Đó là tất cả những gì tôi dự định làm. “Tôi nghĩ đã đến lúc anh phải trở về quê hương của mình rồi đó. Anh có nghĩ vậy không? ” “Cánh tay của ta vẫn chưa lành. Và hai bên của ta vẫn còn đau lắm ”. “Nhưng anh vẫn có thể đi bộ mà, phải không?” Nam chính nhìn tôi với đôi mắt rưng rưng. Như thể anh là một con chó con bị bỏ rơi. ” Em muốn vứt bỏ ta đi ư? ” Tại sao anh ấy lại không trở về nhà? Anh ấy không định trở thành Hoàng đế sao? “Bây giờ em không còn cần ta nữa rồi, em sẽ vứt ta đi như một con chó vô dụng. Nhưng ta không phải là một con chó ngu ngốc cho phép chủ vứt ta đi như vậy” Cơn mưa ập xuống chú chó con tội nghiệp bỗng chốc hóa thành tuyết bị ngọn lửa rực cháy tàn phá. “Em không nên cứu ta khỏi địa ngục đó nếu em định vứt bỏ ta một cách dễ dàng như này” Có một ngọn lửa thiêu đốt trong mắt anh ấy dường như sáng lên chỉ để ăn tươi nuốt sống tôi.