220

Tôi Bị Mắc Kẹt Trong Trò Chơi Lỗi

Shari Azriel, một người bào chế thuốc tại ngôi làng Dover. Khi cô sắp trở thành nạn nhân của một bầy quái vật sau khi bị các chiến binh cướp đi những bình thuốc mình chế tạo một cách tỉ mỉ thì cô chợt nhận ra rằng. Mình đã bị mắc kẹt trong một trò chơi thực tế ảo phiên bản lỗi bị nguyền rủa và trở thành một NPC trong 2 năm! Nếu cô không thể thoát khỏi trò chơi này thì, “Ôi không, một người đàn ông 20 tuổi, người đã chơi trò chơi này được tìm thấy đã chết vì bị bỏ đói”. Đây có thể cũng sẽ là cô ấy ở cuối giai đoạn của cuộc đời mình. “Tôi phải thoát ra khỏi đây!” Nhưng đến khi cô nhận ra thì mọi thứ đã quá muộn rồi. Cô không cách nào có thể đăng xuất ra khỏi cái trò chơi này do nó đã bị lỗi! Vì vậy, cách duy nhất để có thể thoát ra khỏi trò chơi này là phải giúp nam chính, chúa tể của bóng tối, [Chúa tể của những cơn ác mộng], và những tùy tùng của anh ta đánh bại tên trùm cuối và đi đến hồi kết của trò chơi! Nhưng… “[Con Quỷ ác mộng] cảm thấy vô cùng tức giận vì đã bị xúc phạm sâu sắc bởi lời nói của bạn.” “[Con quỷ ác mộng] cảm thấy một sự thôi thúc mãnh liệt và muốn giết bạn.” Chẳng phải sẽ nhanh hơn nếu chết dưới tay của một nam chính, người có một nhân cách hư hỏng, hơn là đi đến hồi kết của trò chơi sao? Hơn nữa, mức độ của các nhiệm vụ ngày càng trở nên khó hơn rồi… Những kẻ sản xuất trò chơi khốn nạn kia, liệu tôi có thể đi đến hồi kết của cái trò chơi này không vậy?!